Content pfp
Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Có gã gàn dở nào trên đời này lại đi nhặt đá ven sông về bán chứ? Ở trong “Người Vô Năng” (người đàn ông không có tài cán gì) của Tsuge Yoshiharu thì câu trả lời là có. Cái gã ấy, hắn không phải là không có tài cán gì: hắn là hoạ sĩ vẽ manga “nghệ thuật” - nhưng cũng như chính lời của gã thì: Truyện tranh giờ đâu cần nghệ thuật nữa. Gã muốn bán đá. Gã muốn hơn cả là được bốc hơi (jouhatsu). Vì dường như thứ gã sợ nhất không phải thất bại thảm hại, mà sợ chính khả năng của mình.
6 replies
1 recast
5 reactions

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Đầu tiên gã dựng một cái lều xoàng xĩnh bên sông. “Ai mà thèm mua đá, cái thứ người ta dễ dàng ra lụm bừa cơ chứ?” Có người bảo. Gã khăng khăng nói đây là nghệ thuật cả đấy, vì gã đã đọc mấy tạp chí về sưu tập đá, và đá này là đá mà gã tuyển chọn cẩn thận chứ đùa đâu! Rồi gã thất thểu về nhà. Chẳng bán được gì hết. Con trai gã có gương mặt xám xịt, nó lên cơn hen suyễn sù sụ. Vợ gã được vẽ giống nhau trong các ô truyện: không bao giờ ngoảnh mặt lại.
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Rồi gã hồi tưởng, liên tục, về những người mình từng gặp. Những người giống gã. Có kẻ sưu tầm chim Nhật quý hiếm cứ khăng khăng không chịu bán vẹt vì “thứ phù phiếm của đàn bà và trẻ con”. Loài chim quý của những kẻ sành sỏi, nó phải ở cái tầm! Ông bán chim say mê nghĩ. Gã gật gù ra cái vẻ am hiểu lắm. Gã vẫn bán đá. Bán đá là cách để bốc hơi nửa vời. Không hoàn toàn biến mất, cuối ngày vẫn có thằng nhóc hen suyễn ra tìm bố về ăn cơm - nhưng ít ra có thể trốn khỏi cuộc đời. Trốn khỏi những sợi dây liên kết vô hình với bao nhiêu người khác.
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Phải nói rằng Tsuge là một trong những tác giả tiên phong cho thể loại gekiga - truyện tranh dành cho người trưởng thành - tiền thân của manga hiện đại. Sự xuất hiện của ông và tạp chí Garo lúc ấy đã thay đổi hoàn toàn ngành công nghiệp truyện tranh Nhật. Trước đó nó chỉ dành cho trẻ em, chủ yếu là truyện cho thuê, hình vẽ đơn giản, có nhiều truyện còn sơ sài (do tập trung làm đẹp bìa bên ngoài để thu hút độc giả nhỏ tuổi).
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Người Vô Năng là tác phẩm nổi tiếng nhất của Tsuge, thậm chí nó còn được chuyển thể thành phim điện ảnh đạt giải tại LHP Venice vào năm 1991. Thật trớ trêu, nó cũng đồng thời mang nhiều phần cuộc đời cá nhân của ông nhất. Bởi vì suốt đời Tsuge đều tự coi bản thân là “kẻ vô năng” như vậy. Do không kiếm đủ tiền trang trải, ông làm trợ lý truyện tranh cho ông Mizuki Shigeru (tác giả bộ GeGeGe no Kitarō).
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Trong tiểu luận về Tsuge của Ryan Holmberg (người đã giới thiệu, dịch truyện của ông sang tiếng Anh) viết rằng: Tsuge ít khi ra khỏi nhà, nhưng có lúc ông biến mất vài ngày mà không ai tìm ra được. Ông lang thang, đôi khi còn tính kết hôn với mấy người phụ nữ xa lạ mà không nói ai biết.
0 reply
0 recast
0 reaction

Hyrea⌐◨-◨  pfp
Hyrea⌐◨-◨
@hyrae
Nhưng từ khi có đứa con và vợ thì điều này chấm dứt. Và rồi “người vô năng” ra đời như thế. Không hoàn toàn bốc hơi, vì anh ta biết dù khao khát biến mất ra sao thì anh ta vẫn còn đó một gia đình để cùng gánh gánh gồng gồng.
0 reply
0 recast
0 reaction