0 reply
0 recast
0 reaction
5 replies
3 recasts
5 reactions
Bước ra khỏi cánh cổng đại học, tôi rơi vào một nỗi sợ hãi khổng lồ.
Tôi không biết mình giỏi cái gì, không biết con đường phía trước sẽ đi về đâu. Cuộc sống lặp đi lặp lại mỗi ngày khiến tôi dần mất cảm giác với sự tồn tại của chính mình. Rõ ràng chẳng làm gì nhiều, nhưng lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tan làm là vùi mình trong phòng, lướt điện thoại vô định, không còn hứng thú với bất cứ điều gì. Mất ngủ, lo lắng, cáu gắt, không muốn giao tiếp, luôn phải cố gắng kiềm chế những giọt nước mắt chực trào.
Tôi nhận ra mình không thể tiếp tục như thế này được nữa.
25 tuổi, tôi quyết định khởi động lại cuộc đời, tự chăm sóc bản thân một lần nữa. 0 reply
0 recast
0 reaction