0 reply
0 recast
0 reaction
3 replies
0 recast
5 reactions
Từ hôm đó, tôi cũng suy nghĩ ghê lắm, cũng không vô tư lấy túi nữa, mỗi lần mua đồ là lại nhớ câu chuyện của cu cháu mà biết đường hạn chế nhận túi.
Một cái túi nilon, cầm lên thì nhẹ, nhưng bỏ đi thì nặng nợ. Nó không tự biến mất, không tan ra như đá lạnh trong cốc nước. Nó cứ nằm đó, bay ra đường, trôi ra sông, chui vào bụng một con cá. Rồi một ngày, chính ta lại ăn con cá đó. Lần sau đi mua đồ, thử từ chối một cái túi xem sao? 0 reply
0 recast
1 reaction