Content
@
0 reply
0 recast
0 reaction
Shaki22
@shaki22
Là người đọc tôi thích đọc tản văn. Là người viết tôi cũng lại thích viết tản văn. Mỗi khi đọc một tiểu thuyết gia hay nhà văn viết truyên ngắn nào, thậm chí là thi sĩ tôi đều mày mò đi tìm xem họ có viết tản văn không. Tôi nhủ thầm mình rằng muốn hiểu nhà văn mà không ở gần họ thì chỉ cần đọc tản văn của họ là hiểu. Ở điểm này tôi tán đồng ý kiến của nhà văn Mạc Ngôn khi ông cho rằng người viết tiểu thuyết rất ngại viết tản văn vì viết tiểu thuyết thì người ta còn bôi phẩm xanh phẩm đỏ, đội mặt nạ để che giấu khuôn mặt của mình nhưng viết tản văn thì khéo mấy cũng phải lộ mặt mình ra. Và đấy là cái thích khi đọc tản văn.
2 replies
0 recast
5 reactions
Shaki22
@shaki22
Viết tản văn thì sướng cái là thích viết gì thì viết, không cần câu nệ hình thức, dài ngắn, bố cục này kia như viết các thể loại khác. Cứ viết búa xua, miễn sao thấy thoải mái, thấy tâm đắc là được. Còn bạn đọc chắc thấy hay là ổn. Đấy là tôi nghĩ thế. Bởi thế nhận được quà tặng của em Hà Thủy Nguyên tôi liền đọc ngay. Tiêu đề của tập tản văn này-tôi tạm gọi thế dù chính tác giả cũng không gọi nó là gì cụ thể-đã bao hàm cấu trúc của cuốn sách. Nó gồm ba phần mỗi phần gồm nhiều đoản văn. Sách in rất đẹp, khổ in thích hợp với việc nằm đọc hoặc mang đi tàu xe. Đọc bài nào cũng tìm được những câu hay hoặc gợi nhiều liên tưởng. Ví dụ:
0 reply
0 recast
0 reaction
Shaki22
@shaki22
“Đọc là một cách đối thoại thầm lặng” (Luận thuyết) “Tinh thần dân tộc cực đoan không phải đại diện cho lòng yêu nước, mà là biểu hiện của thứ mặc cảm thua kém” (Yêu nước) “Đôi khi cần phải yếu đuối, bệnh hoạn, ốm đau, để tự tách mình ra khỏi những thói quen điên rồ của thời đại” (yếu đuối) Xin giới thiệu với các bạn cuốn sách này. Bạn nào muốn có sách xin liên hệ với tác giả-nhà văn Hà Thủy Nguyên.
0 reply
0 recast
1 reaction