0 reply
0 recast
0 reaction
2 replies
0 recast
8 reactions
Lạ lùng thay, chính lúc đó những điều bạn từng muốn đến phát điên lại âm thầm xuất hiện. Không phải theo cách bạn hình dung, không phải lúc bạn mong đợi, nhưng lại đúng người, đúng việc, và đúng lúc.
Bạn nhận ra một điều: có những thứ càng cố nắm, càng trượt khỏi tay. Càng muốn giữ, càng dễ mất. Đời có cái kiểu trớ trêu vậy. Giống như bóng chim bay qua khung cửa, bạn càng cố vươn tay bắt, nó càng vụt đi. Nhưng nếu bạn ngồi yên, để lòng mình tĩnh, đôi khi nó lại đậu xuống vai bạn lúc nào không hay.
Vì khi bạn ngừng tìm, bạn mới thôi bấu víu, thôi níu kéo.
Khi bạn thôi siết chặt bàn tay mình lại, thì cái duyên cái phần mới có chỗ để đặt vào đó. Mọi thứ quý giá trên đời này đều thích sự nhẹ nhàng. Bạn càng muốn, nó càng tránh. Bạn càng để yên, nó càng gần. 0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
2 reactions