Khi còn trẻ, tất cả chúng ta đều tận lực đánh đổi thanh xuân và sức khoẻ để thu gom những giá trị kinh tế.
Lúc bạc đầu, lại tất tả bất chấp bằng mọi giá phải mua lại được sức khoẻ và thanh xuân.
Lạ quá cả nhà nhỉ?
Chúng ta đều được giáo dục hệ tư tưởng vật chất, phải thành công, phải thành ông này bà nọ, phải thế lọ thế chai thì mới là vững chãi.
Chẳng ai nói với chúng ta rằng chỉ cần hạnh phúc là đủ.
Cái áo cái quần, bản thân thấy hợp là được.
Xe sang xe cũ, về nhà an toàn là ổn.
Nhà to nhà nhỏ, có người yêu thương là tốt.
Làm gì cũng được, vui khoẻ mỗi ngày là mừng.
Không ai dạy nên chẳng ai biết.
Không bao giờ thấy đủ nên cứ tối mặt tối mũi, bận lòng toan tính so đo.
Đếm tới đếm lui, rốt cuộc cái gì cũng có, chỉ hạnh phúc là không tìm được. 0 reply
0 recast
6 reactions