0 reply
0 recast
0 reaction
3 replies
0 recast
6 reactions
Tầm tuổi đó, tôi đã luôn tò mò về mình trong tương lai. Tôi biết mỗi giây trôi qua mình lại lớn lên, khác đi, nhưng tôi có chút khao khát muốn thực sự cảm nhận được sự thay đổi của mình, một cách vật lý. Thế là tôi đặt ra một dấu mốc để kiểm chứng điều đó, như một trò chơi của trẻ con: tôi chọn một tư thế nằm quen thuộc và thoải mái nhất có thể, là nằm nghiêng về bên phải, chân hơi co lại, một tay vắt lên bụng, một tay đặt duỗi trên giường. Tôi ghi nhớ cảm giác ngay lúc đó: má chạm gối, tay chân chạm vào chiếu, vải bộ đồ ngủ trên người, ánh sáng dịu của căn phòng. Rồi tự quy định rằng: mỗi khi nằm trong tư thế này, ở bất kỳ thời điểm nào trong tương lai, tôi đều sẽ so sánh với bản thân mình vào lúc 10 tuổi này. Và lúc đó tôi sẽ nhận ra mình đã khác trước 0 reply
0 recast
0 reaction
Và tôi làm được thế thật, trong rất nhiều năm sau đấy. Tôi đã nhớ lại mình khi nằm ngủ ở rất nhiều nơi, nhiều thời điểm. Ở nhà mới, ở nhà người khác, ở nhà trọ, vẫn ở nhà cũ nhưng là hai chục năm sau, ở một đất nước khác... Cũng kỳ lạ là, dù cuộc sống có nhiều biến động, cơ thể và đầu óc cũng vậy, thì cảm giác của tôi gần như không thay đổi gì mỗi lần thực hiện "nghi thức nằm nghiêng" này. Không thấy vui hơn, trưởng thành hơn hay cay cú hơn với cuộc đời, tôi chỉ biết mình đang đặt lưng trên giường, tay phải trên đệm, tay trái trên bụng, má áp vào gối, thấy mình vẫn là mình như 26 năm trước. Có chăng, điều khác biệt duy nhất là bây giờ nằm như thế lâu quá thì dễ đau lưng. 0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction