0 reply
0 recast
0 reaction
Thuở sinh viên, anh mua cho tôi một ly nước cam. Khi ấy, vị trái cây chua chát nhưng chạm môi lại ngọt ngào đến lạ.
Giờ đây, anh nhờ người giúp việc pha nước cam cho tôi mỗi ngày. Vị trái cây ngọt ngào, nhưng chạm môi lại cảm thấy đắng chát.
Có lẽ, ngọt hay chát, chẳng phải do cam.
Thuở hàn vi, tôi nấu mì gói cùng rau cải. Khi ấy, cả hai xì xụp húp nước, mặn chát mà thấy vui.
Bây giờ, trong nhà hàng sang trọng, chúng tôi dùng mì hảo hạng. Cả hai ăn trong im lặng, trong những suy tính, trong loạt bí mật được chôn giấu nơi điện thoại, nơi túi quần, nơi mùi hương vương cổ. Tô mì hảo hạng ngọt thanh, nhưng lại thấy buồn.
Có lẽ, vui buồn không nằm ở nước mì.
Có lẽ tình yêu chỉ đẹp khi cả hai biết đủ. Mà khó quá, bởi thế giới ngoài kia bao điều lấp lánh đang chờ... 0 reply
0 recast
9 reactions