0 reply
0 recast
0 reaction
7 replies
6 recasts
12 reactions
"Đi được mấy ngày, thầy trò đã đến thành Củng Châu, bọn quan lại ở Củng Châu đón tiếp vào trong thành, nghỉ một đêm, sáng hôm sau lại ra đi. Trong khi đi đường, đói ăn khát uống, đêm nghỉ ngày đi, luôn hai, ba ngày lại đến Hà Châu Vệ. Đây là nơi biên giới non sông nhà Đại Đường. Quan tổng binh nơi biên giới cùng những người tăng, đạo ở địa phương được tin có vị khâm sai ngự đệ pháp sư sang Tây Thiên cầu Phật, mọi người hết lòng cung kính, đón vào trong thành cung ứng, rồi bảo vị tăng cương mời người đến chùa Phúc Hậu nghỉ ngơi 0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
0 reply
0 recast
0 reaction
Ba đứa hỏi nhau xong, cùng ngồi xuống, chuyện trò cười nói.
Một người đi theo bị trói chặt quá, đau đớn kêu khóc. Tên đen nhẻm hỏi:
- Ba người này ở đâu lại?
Ma vương nói:
- Họ tự dẫn thân đến.
Sử Sĩ cười, nói:
-Có thể đãi khách chứ?
Ma vương nói:
-Xin vâng, xin vâng!
Sơn Quân nói:
-Không thể ăn hết, thịt hai chú thôi, còn một chú để lại.
Ma vương vâng lời, lập tức sai mổ bụng hai người đi theo, moi lấy tim, đem sọ và tim gan kính biếu hai người khách, chân tay để ăn, còn xương thịt thừa chia cho đám tiểu yêu quái, chỉ nghe tiếng rau ráu như hùm nhai thịt dê một lúc là hết nhẵn. Còn lại một mình Tam Tạng thì nằm chết giả ra đấy. Đấy là lần khổ nạn đầu tiên khi vừa ra khỏi Trường An."
(Trích Tây du ký hồi 13, Ngô Thừa Ân, Thụy Đình dịch, Chu Thiên hiệu đính)
Tranh: 一泡chage2 0 reply
0 recast
0 reaction