Content pfp
Content
@
https://warpcast.com/~/channel/movement-vietnam
0 reply
0 recast
0 reaction

Haan⌘  🦍 ⚡(꧁IP꧂) pfp
Haan⌘ 🦍 ⚡(꧁IP꧂)
@banlamduocma
Một trong những nỗi sợ ám ảnh, dai dẳng và vi tế nhất của nhân sinh là 'sợ cuộc đời mình sẽ như thế này mãi'. Nó vi tế vì chúng ta sợ, nhưng lại không hề biết mình đang sợ. Bao giờ thì mình mới trả được hết nợ? Bao giờ thì mới có ai đó bước vào cuộc đời mình? Có khi nào mình sẽ độc thân cả đời này không? Nếu mình phải loay hoay trong bế tắc này mãi mãi thì sao? Chẳng lẽ đời mình chẳng thể nào khá lên được? Làm sao mình có thể chịu nổi khi người đó không còn ở trong đời mình nữa?
5 replies
3 recasts
9 reactions

Haan⌘  🦍 ⚡(꧁IP꧂) pfp
Haan⌘ 🦍 ⚡(꧁IP꧂)
@banlamduocma
Nhưng bạn ơi, Phật pháp đã dạy rồi, đời là 'vô thường' và mọi sự đều 'vô ngã'. Như nụ hoa chúm chím ngày hôm qua nay đã nở bung thành một bông hoa rực rỡ, và mai kia nó sẽ luỵ tàn, bạn của ngày hôm nay cũng vậy, đã khác bạn của ngày này năm trước rất nhiều. Thế gian sinh - diệt - thay đổi không ngừng, không có gì bền vững mãi mãi - dù là thân thể, cảm xúc, tài sản, hay các mối quan hệ. Cũng không có một cái 'ta' hay 'bản ngã' nào tồn tại cố định, mọi thứ chỉ là sự kết hợp tạm thời của các duyên, hay cái mà ta gọi là 'mình' chỉ là tập hợp tạm thời của thân - tâm - cảm xúc - suy nghĩ, chịu sự chi phối của nhiều yếu tố. Vậy thì hà cớ gì mà bạn lại tin đời mình sẽ kẹt lại ở một điểm nào đấy mãi mãi? Và bạn giữ niềm tin đấy để làm gì?
0 reply
0 recast
0 reaction